- Đừng khóc nữa, điều anh không muốn thấy nhất là em khóc.
Lang Yên thực sự không thể chịu nổi, đưa tay ôm cô ta vào lòng:
- Em nói đi, muốn anh làm sao để giúp ; em?
- Anh thực sự đồng ý giúp em? Yên, nếu không được, anh đừng miễn cưỡng, em...!em không muốn khiến anh khó xử...
Vừa nói, La Vân Nhi còn nấc lên vài tiếng, bộ dạng này quả thực là vừa đáng thương vừa tội nghiệp.
- Đừng khóc nữa, anh đã nói giúp em thì chắc chắn sẽ giúp em.
La Vân Nhi chớp chớp đôi mắt ngập nước, không tin tưởng nhìn Lang Yên: -Thật sao?
- Thật
Lang Yên gật đầu, không còn cách nào với cô ta.
- Em biết anh tốt nhất mà.
La Vân Yên đưa tay ôm lấy Lang Yên, tặng một nụ hôn ngọt ngào....
- Em lại nghịch lửa rồi!
Chỉ nghe thấy tiếng quần áo bị xé ra, Lang Yên bế La Vân Nhi đặt lên giường lần nữa....
Có sự giúp đỡ của Lang Yên, La Vân Nhi làm việc tất nhiên sẽ như hổ mọc thêm cánh!
- Yên.....
Tiếng cô ta yểu điệu vang lên lần nữa, thân hình lung linh nhạy cảm dính chặt vào cơ thể to lớn của Lang Yên:
- Lần này có thể vào được trận bản kết không là xem Yên có giúp em việc này không đó.
- Không tự tin với bản thân?
- Tất nhiên không phải không tự tin, mà là kẻ mạnh quá nhiều, em cần sự giúp đỡ của Yên, để em yên tâm không phải lo nghĩ tiến vào trận bán kết, còn chung kết....!em muốn thắng!
La Vân Nhi không hề giấu giếm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-chuyen-sung-nguoi-vo-bi-bo-roi/2140761/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.