Gương mặt xinh đẹp của Vi Nhi mang đầy ý cười lạnh giá, giống như sự đáng sợ của độc dược: "Chiếc váy cưới cô thiết kế tôi cũng nhìn thấy rồi, tinh tế thừa thãi, nhưng lại không đủ cao quý”.
Trong lòng Ngôn Tiểu Nặc giật mình, Vi Nhi đúng là thiên tài thiết kế, vừa nhìn là đã nhìn ra được điểm thiếu xót trong thiết kế của cô.
Đối với vấn đề này, cô Toàn Cơ cũng thảo luận qua với cô, nhưng thiết kế của Ngôn Tiểu Nặc hưởng đến phần lớn những người dân bình thường, nếu quá cao quý thì rất nhiều người không thể mặc được.
Cô thở dài một hơi, rồi nói: “Cô Vĩ Nhi quả nhiên có con mắt tinh tường, có đều tính cách của cô và tôi không giống nhau, vì thế tác phẩm đương nhiên cũng không giống nhau được".
Vì Nhi cười lớn, nụ cười lại băng giá một cách khác thường, “Cô nói không sai, tính cách của tôi và cô không giống nhau, nhưng tôi lại không thể hiểu được, tại sao A Quyết lại chọn cô?”
Ngôn Tiểu Nặc cười nhạt, vô cùng thể lương: "Vậy thì cũng làm gì được, tôi đã trúng độc, cũng không còn sống được mấy ngày nữa".
“Ha... Vi Nhi cười đắc ý, áp sát vào bên tại cô nói, "Từ ngày đầu tiên cô gặp cô thì cô đã trúng độc rồi, tôi vốn nghĩ nếu cô ngoan ngoãn nghe lời rời khỏi A Quyết, sinh đứa bé ra cho tôi, thì tôi sẽ cho cô thuốc giải, nhưng cô lại nhất quyết không chịu nghe lời, làm tôi rất không vui.
Trái tim Ngôn Tiểu Nặc đập thình thịch, trong mắt cô đầy phẫn nộ:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-cuong-vo/1377438/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.