Hạ Vy Vy ngồi trêи sô pha, cô ngã về phía sau mém xíu nữa té.. Lăng Ngạo Thiên đỡ lấy cô nói: "Ngồi dậy đàng hoàng, ăn sáng."
Quin Alice lặng thinh ngồi một góc nhìn cả hai, Hạ Vy Vy rũ mày nói:
"Lại đây, ăn này, có phần của cậu nữa đó." Cô lắc lắc đầu cười nhẹ
nhàng: "Không đâu, tớ ăn sáng rồi. Hai người ăn đi, tớ đi vào phòng lấy
đồ." Cô đứng dậy đôi mắt u buồn nhìn xuống đất, mở cửa vào bên trong.
Hai phút sau vẫn không có tiếng động làm cho Hạ Vy Vy lo lắng, cô đỡ
lấy bụng của mình rồi tiến đến phòng định kêu cửa. Tiếng khóc thút thít
của Quin Alice ở bên trong: "Hức.." Cô khựng cả người lại chỉ biết đứng
đó nghe tiếng khóc của bạn mình, cứ khóc đi.. rồi mọi chuyện sẽ qua.
Lăng Ngạo Thiên xoa đầu của cô, anh đứng phía sau cô nói: "Để cho cô ấy
khóc, tâm trạng sẽ tốt hơn."
Cô cười nhạt nhìn anh: "Tự nhiên em thấy tình yêu nó ngắn ngủi quá,
hôm nay yêu nhau ngày mai lại trở thành người xa lạ." Anh cũng gật đầu:
"Nếu một người chịu đựng, nhưng người kia lại lấn tới sẽ không có kết
quả."
"Hừ, chả phải anh cũng đang chịu đựng lắm sao?"
Lăng Ngạo Thiên dí mặt sát vào cô: "Tiếc quá, trong từ ngữ sống của
anh không có chuyện sẽ chán em." Hạ Vy Vy bật cười: "Học mấy cái này từ
đâu vậy?"
Anh cười quỷ quyệt đối với cô gái nhỏ: "Thấy thế nào? Không cần biết, cứ yên tâm vì anh chỉ nói với một mình em." Cô chọt ngón tay lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-daddy-cung-chieu-vo-yeu-vo-han/1762977/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.