“Được! Cha mẹ xuống tầng ngay đây.”
Đường Tư Vũ nói xong bèn cùng cậu nhóc đi xuống tầng.
Hình Liệt Hàn đi vào trong phòng Hình Nhất Nặc, thấy con bé đang ôm mặt, vẻ mặt buồn rầu nhìn đống bài tập cao ngắt.
“Làm sao vậy? Không làm được sao?”
Hình Liệt Hàn cười đi vào.
“Anh hai, giúp em được không! Em thật sự nghĩ đến đau cả đầu rồi.” Hình Nhất Nặc xin giúp đỡ, nói.
“Được, đi ăn cơm đã, ăn cơm xong, anh dạy em.” Hình Liệt Hàn dịu dàng nói.
“Vâng!”
Hình Nhất Nặc vui vẻ gật đầu.
Sau bữa tối, Hình Liệt Hàn ở lại hướng dẫn Hình Nhất Nặc làm bài tập đến mười giò, Đường Tư Vũ ở sảnh phụ chờ anh, thằng bé thì theo ông bà nội đi ngủ.
Khoảng mười giờ tối, cả tòa biệt thự đều yên tĩnh. Hình Liệt Hàn nắm tay Đường Tư Vũ, ngồi vào trong xe, lái về hướng biệt thự của bọn họ.
Đi vào phòng khách, không gian chỉ có hai người, Đường Tư Vũ cảm thấy trong lòng hơi căng thẳng, cô nói với Hình Liệt Hàn: “Em uống thuốc rồi.”
“Ừm?” Hình Liệt Hàn lập tức kinh ngạc nhìn cô.
“Đêm qua.” Đường Tư Vũ nói.
Hình Liệt Hàn lập tức hiểu ra, anh vừa tự trách lại vừa đau lòng nhìn cô: “Loại thuốc này không thể uống nhiều, anh sẽ chuẩn bị đồ.”
Đường Tư Vũ mím môi cười: “Uống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-daddy-khong-the-treu-tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi/2351892/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.