Đường Tư Vũ mở cửa ghế phụ ngồi vào, nói với Kỳ Lương: “Cảm ơn anh đã đến đón em.”
“Đừng khách sáo.” Kỳ Lương cười, nhìn cách ăn mặc của cô hôm nay thực sự rạng ngời khiến con tim anh hơi rung động.
“Con em đâu? Có người chăm thằng bé rồi hả?” Kỳ Lương tò mò hỏi.
“Ừm! Bạn em đang trông thằng bé.”
Đường Tư Vũ đáp lời.
“Em một mình nuôi con thực sự không dễ dàng gì, nói thật, anh cũng là con của gia đình đơn thân, anh có thể hiểu được sự vất vả của hai mẹ con em.”
Đường Tư Vũ sững sờ, thấy anh có ý tâm sự, cô lập tức trở thành một thính giả yên lặng lắng nghe.
“Sự nghiệp của anh giờ không chỉ thành công mà anh còn rất nồi tiếng nữa, mẹ anh chắc chắn rất tự hào về anh.” Đường Tư Vũ an ủi.
“Đúng vậy! Giờ anh đã có thể khiến mẹ anh tận hưởng tuổi gia rồi, cũng không để bà ấy phải bận tâm vất vả gì nữa.” Nói xong, ánh mắt Kỳ Lương nhìn vào cô, lời nói đấy thâm tình: “Tư Vũ, em đã bao giờ nghĩ tới việc cho con trai em một gia đình hoàn chỉnh chưa?”
Đường Tư Vũ đơ một lúc, lập tức hiểu ý của anh ta, cô mỉm cười: “Có chứ! Nhưng bây giờ con em vẫn còn quá nhỏ nên em hơi sợ, đợi thằng bé lớn lên thêm một chút rồi tính sau.”
Kỳ Lương cũng nghe ra ý của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-daddy-khong-the-treu-tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi/2353031/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.