Cô bây giờ đang sống rất vui vẻ và hạnh phúc.
Mộ Phi: “Em thật sự không tính nói sự thật cho anh sao? Cha đứa bé là ai?”
“Tôi không biết và cũng không có ý định nói cho anh làm gì.”
Năm ấy, rốt cuộc tên khốn nào đã ức hiếp cô? Chỉ nghĩ đến thôi anh cũng thấy đau lòng.
Chủ cửa hàng đứng bên cạnh cũng không dám đứng gần họ. Lúc này, Tư Vũ ngắng đầu lên hướng về phía tủ hàng: “Ông chủ, tôi muốn mua đồ.”
“Vâng, cô Đường muốn mua gì, tự nhiên chọn.”
Tư Vũ thấy rất vui khi ông chủ vẫn còn nhớ mặt cô. Phía sau , Mộ Phi vẫn chưa đi, anh vẫn đứng ở đó.
Đâu đó trong suy nghĩ anh bồi hồi hồi tưởng lại những ngày đáng nhớ của năm năm trước.
Tư Vũ nhanh chóng lấy đồ cần mua rồi thanh toán. Mộ Phi: “Ghi vào số nợ của anh này!”
Tư Vũ giả vờ như không nghe thấy. Cô tự lấy tiền của mình ra thanh toán. Cầm đồ trên tay, cô lập tức rời đỉ.
Mộ Phi bỗng nhiên muốn kéo cô lại, nhưng cô nghiêng người lướt qua. Mộ Phi bèn thu tay về, anh không dám chạm vào cô, sợ rằng chỉ chạm nhẹ vào cô. thôi cô cũng sẽ quay qua nhìn anh với ánh mắt căm phẫn.
Anh chỉ biết dõi theo bóng dáng của cô.
Tư Vũ ngồi trên xe. Tim cô như loạn nhịp.
Cô muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-daddy-khong-the-treu-tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi/2353122/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.