Nghĩ tới đây, trong lòng cô lại cảm thấy đau nhói.
Nước mắt của cô tiếp tục rơi xuống.
Bạch Dạ Kình nào biết được suy nghĩ thật sự trong lòng cô lúc này, sự im lặng và nước mắt của cô, đối với anh mà nói, đó chính là sự quyết định.
Hô hấp của anh, lập tức trở nên nặng nề hơn.
Vào thời khắc này, có tiếng vang truyền tới từ bên ngoài cánh cửa thoát hiểm vừa to vừa nặng.
Thân thể của Hạ Tinh Thần cứng đờ, dường như là muốn rút tay của Bạch Dạ Kình ra ngay lập tức.
So với sự hốt hoảng của Hạ Tinh Thần, thì Bạch Dạ Kình vẫn giữ được vẻ thản nhiên như thường lệ.
Một cặp vợ chồng trẻ đang cười cười nói nói từ bên ngoài đi vào, cửa mở ra, ánh sáng từ bên ngoài chiếu qua kẽ hở, hai người nhìn nhau.
Cô thấy đôi mắt của anh u ám không có chút ánh sáng nào.
Anh nhìn thấy đôi mắt đỏ hồng đang chứa đầy nước mắt của cô.
Cửa lại bị đóng lại “rầm” một tiếng.
Toàn bộ không gian rơi vào bóng tối thêm lần nữa.
Cặp vợ chồng trẻ vừa mở cửa ra đã vội vàng đóng lại, rồi chạy mất dạng.
Mặc dù không nhìn thấy cái gì, nhưng khi cảm nhận được hô hấp không yên của bọn họ, thì hiển nhiên cũng đoán ra được vừa mới xảy ra chuyện gì.
Một lúc lâu sau…
Ngón tay của anh từ từ rời khỏi thân thể của cô.
Những xiềng xích đang ràng buộc cô và với hơi ấm của anh cũng dần dần biến mất.
Anh rời đi.
Không dừng lại, lại càng không quay đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/1649166/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.