Tề Khang Vũ xuống lầu tìm Mộng Tịch, thông báo với cô bữa tối nay ở Tề gia.
Cô thoáng trầm ngầm, nhớ lại mình từng chờ đợi người đàn ông này hàng tiếng đồng hồ dưới tiết trời rét buốt.
“Ừm hửm, đợi anh ở công viên A gần Tề gia đúng chứ?”
Mộng Tịch nói ra chuẩn xác những lời trong lòng của Tề Khang Vũ, chỉ là bị đoán trúng, hắn không thích, bèn phủ nhận:
“Không, cô đợi tôi ở biệt thự là được.”
Tốt quá! Bản thiện của Tề Khang Vũ trỗi dậy sao? Đổi từ công viên sang biệt thự, ít nhất Mộng Tịch khỏi không phải ngồi bơ vơ ngoài đường đợi hắn.
Nhưng mà Mộng Tịch lại có “món quà” giành cho Tề Khang Vũ.
Cảm giác đợi chờ không tệ, cô muốn hắn thử.
“Chiều nay tôi sẽ đi mua sắm, vừa hay ở gần công viên A.
Anh cứ đến đó là được rồi.”
Mộng Tịch không cần quan tâm hắn có đồng ý hay không, mà đi thẳng lên phòng.
Tề Khang Vũ ngồi ở phòng khách một lúc, rồi rời khỏi biệt thự.
Ở trong phòng ngủ, Mộng Tịch gọi điện thoại cho cha, hỏi thăm sức khỏe của ông.
“Cha, người nhớ nghỉ ngơi đầy đủ, đừng làm việc quá sức nhé.”
Đợi buổi trưa, cô gọi hết người làm ra, sắp xếp công việc cho từng người.
Phân chia rõ ràng, nếu ai dám đùn đẩy hay không hoàn thành công việc, đều bị xử lý nghiêm khắc.
Chiều đến, Mộng Tịch không cần đợi Tề Khang Vũ về, tự mình lái một chiếc xe trong gara đến Tề gia.
“Cha, con đến rồi.”
Tề Trác Phong thấy Mộng Tịch đến, niềm nở đón tiếp.
Ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/110826/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.