Khoảng mười giờ tối.
Quả nhiên nhóc con đó bò lên giường của Trình Ly Nguyệt. Trình Ly Nguyệt tắm xong liền ở bên nó. Thằng bé ôm lấy gò má của Trình Ly Nguyệt, hai mí mắt rủ xuống rồi ngủ thiếp đi.
Trình Ly Nguyệt cũng hơi buồn ngủ, lúc sắp đi ngủ, nhớ đến nụ hôn hoang đường đến nỗi mất kiểm soát với Cung Dạ Tiêu, mặt cô đỏ ửng lên, cô nghĩ, đêm nay, có con ngủ ở chỗ cô, chắc chắn hắn sẽ không quấy rầy cô nữa.
Nhưng, cô suy nghĩ nhiều rồi.
Lúc gần mười rưỡi, tiểu tử kia đã đã bắt đầu say giấc.
Trình Ly Nguyệt nghe thấy sau lưng có tiếng đẩy cửa, cô kinh ngạc ngẩng đầu, Cung Dạ Tiêu mặc một bộ để ngủ màu xám tro đang đi tới.
Cô cho rằng hắn đến xem con, nhưng, nào ngờ giường phía sau lưng cô bỗng lún xuống, thân thể người đàn ông đằng sau áp sát vào sau lưng cô.
Hơi thở của Trình Ly Nguyệt thoáng ngừng lại, toàn thân căng thẳng, có nhẹ giọng nói: "Anh trở về phòng ngủ đi, chật quá."
Người đàn ông vừa tắm xong, trên người tỏa ra mùi sữa tắm nhàn nhạt, tươi mát.
"Tôi không sợ chật." Cung Dạ Tiêu thấp giọng cười, đáo lại một tiếng. Tiểu từ kia ngủ ở gần giữa giường, lúc Trình Ly Nguyệt ngủ, phía sau cũng chỉ đủ chỗ cho người đàn ông này nghiêng người ngủ.
Lúc này, thân thể của hắn dán chặt lên lưng cô, cô dường như đều cảm nhận được những thay đổi cơ thể hẳn...
Trái tim Trình Ly Nguyệt đập thình thịch, người đàn ông này...
Như vậy kêu cô ngủ sao đây?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/322520/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.