Sau khi hoàn thành huấn luyện buổi sáng, buổi chiều Dạ Nghiên Tịch liền ra vườn rau, mẹ cô đang giúp các cô làm việc ở nhà bếp trồng rau. Ở đây, cho dù không thiếu lương thực nhưng các cô làm ở nhà bếp không chịu được cảnh rảnh rỗi, hơn nữa nơi này có đất trống, được cải tạo là có thể trồng rau.
"Mẹ, con tới rồi." Dạ Nghiên Tịch bước tới bên cạnh mẹ, cầm lấy cuốc trong tay bà, cũng ra dáng cuốc đất thành các hố nhỏ, rắc hạt giống rau vào trong, không cần tới hai tháng sẽ có thể thu hoạch bắp cải.
"Sao không đi huấn luyện vậy?" Cung Muội Muội nhìn con gái, tay vẫn rắc hạt giống.
Thân phận của bà mặc dù xuất thân từ thế gia hào môn, nhưng bà thích mọi thứ ở đây, bao gồm cả những việc của nhà nông này, bây giờ bà ngoài là một dịch giả ra còn là Dạ phu nhân tôn kích nhất của các cô dì nơi đây.
"Huấn luyện xong rồi, buổi chiều con định sẽ ở cùng mẹ." Dạ Nghiên Tịch từ nhỏ sống cùng ba mẹ, cũng thực sự là một nhân tài toàn diện, mọi công việc đều có thể làm thuần thục.
Ở cách đó không xa, một nhóm tân binh đang chạy qua, người chạy sau cùng đang nhìn về phía bên này, nhìn thấy Dạ Nghiên Tịch đang cuốc đất, ánh mắt lấp lánh nụ cười.
Dạ Nghiên Tịch nghe thấy tiếng bước chân cũng đưa mắt nhìn qua, trong nhóm tân binh đang chạy qua, cô nhận ra ngay bóng dáng nổi trội ở sau cùng, ánh mắt anh cũng nhìn tới từ xa.
Lập tức lấp đầy nội tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/326451/chuong-1456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.