Chương 900
Thật ra, cô chọn quay lại lần này không chỉ vì Lâm Minh mà còn vì mấy đứa trẻ. Cô là trẻ mồ côi, cô không muốn đứa nhỏ lại giống như cô thiếu đi tình thương của gia đình. Mặc dù lúc đầu chỉ là vì đứa nhỏ, nhưng hiện giờ cũng có tình cảm, đều muốn tận tâm chăm sóc.
“Má Trương, ngồi xuống đi”
Lê Nhược Vũ gọi bà, má Trương lo lắng lắc đầu: “Không được đâu cô, quy tắc không được bỏ”
Tuy Lê Nhược Vũ bình dị, gần gũi, cũng săn sóc bà, nhưng bà không thế là người một chút nặng nhẹ cũng không phân biệt được.
“Không sao đâu, tôi cũng xa nhà quá lâu rồi, hơn nữa những năm ấy đều là má ở bên chăm sóc Lâm Minh cùng đứa nhỏ, không bằng má hãy nói cho tôi biết mấy năm qua họ đã sống như thế nào” Lê Nhược Vũ nở một nụ cười ấm áp, khiến cho má Trương không tự chủ được thật thà gật đầu.
Lê Nhược Vũ cố ý nhường ra một chỗ cho bà, nhưng má Trương vẫn không dám quá phận, lúng túng ngồi xuống, dáng vẻ giống như đứa trẻ bị cô giáo phạt.
“Khi cô rời đi…”
Má Trương suy nghĩ một lúc, dường như đang cố nhớ lại: “Cậu ấy vội vàng tìm cô, cái gì cũng mặc kệ, hai đứa nhỏ đều để cho cậu Phong và cô Nguyệt chăm sóc, nhưng bọn họ cũng có công việc riêng của mình, sau đó thật sự là quá bận, mới đến tìm tôi”
“Chuyện sau đó thì sao?”
Lê Nhược Vũ có thể tưởng tượng được, khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/1474796/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.