Trợ lý Tiểu Cao của Lục Thừa Phong báo cáo chuyện trên mạng cho anh. Lục Thừa Phong đang đọc kịch bản, không ngẩng đầu lên nói: “Có thể nhúng tay vào rồi.”
Khương Duật đã rảnh rỗi như thế, có thời gian quấn lấy Tiêu Ninh Dữ, vậy anh sẽ khiến gã có việc để mà bận rộn.
“Đã rõ, Lục ca.”
Lúc trước lợi dụng Tiêu Ninh Dữ cho tài nguyên, không cảm kích thì thôi, còn làm Tiêu Ninh Dữ tổn thương. Tiêu Ninh Dữ không phong sát gã, gã nên biết điều mà né xa, đừng xuất hiện trước mặt bọn anh. Đằng này không biết trời cao đất rộng chạy tới thổ lộ với Tiêu Ninh Dữ, gã tưởng mình là miếng bánh thơm ngon ư? Tự cao tự đại quen thói.
…
Bên này quả thực Khương Duật bận sứt đầu mẻ trán, nhất là người đại diện của gã, còn Khương Duật thì vẫn cứ thong dong không thèm để ý.
Người đại diện thấy gã như vậy, tức giận: “Khương Duật, gần đây cậu lơ đãng tôi không nói gì cậu, nhưng bây giờ đã đến nước này, cậu cứ như vậy thì không vượt qua được đâu. Hiện tại nhân khí của cậu vẫn cao, nhưng không vững chắc, cậu nghĩ cách đi chứ?”
Bây giờ các loại ngôn luận Khương Duật vong ân phụ nghĩa, qua cầu rút ván bay đầy trời. Người đại diện biết chuyện giữa gã và Tiêu Ninh Dữ, nhưng nào dám tuyên bố Khương Duật và Tiêu Ninh Dữ từng kết giao? Nói ra chỉ sợ bảo Khương Duật ham hư vinh mê tiền tài của tổng giám đốc Tiêu thị.
Khương Duật bình thản nói: “Vậy thì công khai chuyện tình cảm của tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-lot-xac-tong-tai-nghich-tap/360650/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.