Chương 44:
Thấy cô trầm ngâm suy nghĩ, thím Vân chỉ mỉm cười rồi bỏ đi.
Diệp Ánh Du đột nhiên cảm thấy dạ dày đau nhói, phía ngực dấy lên cơn buồn nôn. Cô chạy vội vào phòng tắm, nhịn không được mà nôn hết ra ngoài.
Những chất chứa trong dạ dày đều nôn ra hết, cô cảm thấy tốt hơn một chút.
Đúng lúc này, Hà Tuyết Hân gọi điện đến, ngón tay cô khẽ run nhấn nút trả lời.
“Alo, Tuyết Hân, có chuyện gì vậy?”
Hà Tuyết Hân đang đứng cạnh giáo viên hướng dân, vì ông ta không tin Diệp Ánh Du bị bệnh nên cô buộc phải gọi điện đến cho Ánh Du. Cô ấy cũng cầu mong người bạn của mình đủ hiểu ngầm được ý của cô ấy, nghe thấy giọng nói run rẩy và yếu ớt của Diệp Ánh Du, trái tim cô ấy nhảy dựng lên: ‘Ánh Du, cậu không sao đấy chứ? Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Nam Cung Hàn lại làm khó gì cậu sao? Hay là có chuyện gì xảy ra rồi?”
Còn chưa kịp đợi Diệp Ánh Du trả lời, cô ấy đã hỏi dồn dập như một tràng súng.
Trong lòng Diệp Ánh Du cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều: “Tớ không sao, chỉ là ăn vào đồ ăn hỏng nên…ợ, ọe ọe…”
Cô đột nhiên dừng lại, cúi xuống rồi lại nôn ra một lần nữa.
Giáo viên hướng dẫn đứng bên cạnh nghi ngờ Hà Tuyết Hân đang nhắc nhở cô, lập tức cướp lấy điện thoại, thì đã nghe thấy giọng nói khó chịu và giọng điệu nôn mửa của cô, có vẻ không phải là giả.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/1271275/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.