Chương 27:
“Nghĩ lạc quan lên, có bao nhiêu người phụ nữ một lần đó bán được ba tỷ rưỡi cơ chứ?” Diệp Ánh Du võ vào mu bàn tay cô mà an ủi: “Thôi đừng nghĩ nữa.”
“Ừ:” Tâm tình Hà Tuyết Hân chán nản, nhưng biết cô bạn thân so với mình còn buồn hơn nữa, cô chuyển chủ đề: “Vấn tốt là cậu hôm nay về đây rồi, nếu không cứ ở bên đó, là tự làm tự chịu mất”
Diệp Ánh Du bị cô nói như vậy, lại nhớ tới lý do nói dối để xin nghỉ kia, ngay tức khắc nhếch khóe môi lên: “Từ lần xin nghỉ vì đến ngày lần trước đến bây giờ vẫn chưa đủ một tháng, tớ liền được thêm một lần đến ngày nữa, cậu cũng được lắm!”
Hà Tuyết Hân xấu hổ vén tóc: “Lần đấy, tớ thật sự không nghĩ ra được lý do nào khác cả.”
“Dùng bị sốt cũng được mà.” Diệp Ánh Du rất bất lực nói: “Đoán chừng tớ sẽ chạy không thoát bài kiểm tra ba nghìn chữ rồi.”
Hà Tuyết Hân nheo mắt, hiên ngang lãm liệt võ đùi: “Đến lúc đó tớ viết cho cậu!”
“Muốn chính là câu nói này của cậu.” Diệp Ánh Du trong mắt lộ ra ý cười, rất vui vẻ.
“Được nha, cậu lừa tớ!” Hà Tuyết Hân bất mãn nắm lấy tay cô, đột nhiên nghĩ tới cô bạn thân của mình phải trải qua những chuyện gì, nên lại chấp nhận: “Quên đi, chỉ là bài kiểm tra thôi mà, chuyện tí tẹo, tớ lo được hết.”
Diệp Ánh Du trong lòng cảm thấy ấm áp: “Cảm ơn.”
“Với tớ mà còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/1271309/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.