Chương 182
“Tại sao tôi lại không được ngồi? Đây là ghế trống cơ mà? Hơn nữa tôi bị say xe, cần phải ngồi ở vị trí này mới thấy thoải mái”
Đây chỉ là lời nói dối của Trịnh Vỹ Ái, ả ta không hề say xe một chút nào, nhưng vì muốn ngồi ở ghế phụ lái, hơn nữa đây cũng là vị trí quen thuộc mà ả thường ngôi trên xe của Bá Hưng nên không thế thay đổi được.
Lời đề nghị ngồi phía sau của Tống Vu Quân khiến cho ả rất khó chịu.
“Nếu không ngồi ở hàng ghế phía sau thì phiền cô bắt xe khác mà ngồi.
Tôi không có thời gian đôi co với cô, cô mau quyết định lẹ đi”
Tâm trạng của Tống Vu Quân đã không vui vẻ khi nhìn thấy Trịnh Vỹ Ái xuất hiện trước mặt mình, mà bây giờ phải lái xe đưa ả về nhà nữa, người phụ nữ này không biết liêm sỉ hay sao mà còn đòi hỏi Tống Vu Quân phải chiều theo ý ả? Rõ ràng là đi nhờ xe mà làm như là chủ nhân của chiếc xe không bằng.
Trịnh Vỹ Ái cũng không phải dạng vừa, trước giờ chưa có chuyện gì là không được như ý muốn của ả, ả muốn ngồi ở đâu thì ngồi, và hơn hết ả muốn ngồi ở ghế phụ lái.
Nếu như Tống Vu Quân không đưa ra một lý do thuyết phục thì ả sẽ ngồi lì ở đây luôn.
Giọng nói đanh đá của ả vang lên.
“Phải có lý do chính đáng tôi mới xuống hàng ghế phía sau, hiện tại chỉ có hai chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ngoai-gia-thu-sung-vo-tan-troi/2462819/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.