Quân Nhật Đình để Hà Văn Tuấn đi ra ngoài làm việc trước, mà bản thân anh thì đắn đo suy nghĩ về tài liệu trên bàn.
Cũng không biết qua bao lâu, anh như có chủ ý cầm điện thoại lên gọi một cú điện thoại.
"Mạc Hào."
Bởi vì có một hồi lâu không nói chuyện, giọng nói của anh có chút khàn khàn, nhưng làm Mạc Hào ở đầu bên kia điện thoại giật nảy mình: "Quân Nhật Đình, anh bị bệnh à?"
Anh ta cầm điện thoại căng thẳng hỏi thăm.
Quân Nhật Đình nghe thấy giọng điệu quan tâm của anh, biểu lộ trên mặt anh mềm ra một chút.
Nói chung bạn bè chính là như thế.
"Không, vừa rồi cuống họng hơi khô, tôi quên uống nước."
"Hờ, làm tôi sợ muốn chết.
Nếu anh bị bệnh, tôi lại cách xa như vậy, coi như không thể giúp sức, chỉ có thể dựa vào cô vợ nhỏ của anh thôi." Mạc Hào nhẹ nhàng thở ra, anh ta không nhịn được trêu chọc nói.
Quân Nhật Đình nghe vậy, đáy mắt tình cảm càng sâu, bởi vì anh nghĩ đến Hứa Thanh Khê: "Ừm, có cô ấy ở đây sẽ không có việc gì."
Anh lẩm bẩm lấy, trong giọng nói dịu dàng đến làm cho Mạc Hào không chịu được: "Dừng lại, dừng lại, đừng có khoe mặn nồng trước mặt chó độc thân như tôi.
Nói đi, nếu anh không bị bệnh thì tìm tôi có chuyện gì?"
Quân Nhật Đình nghe anh ta nói như vậy mới cười khẽ, anh chuyển thành nói chuyện chính: "Tôi nhớ anh có không ít bạn bè ở nước Nga, tôi muốn anh giúp tôi điều tra một công ty."
"Công ty nào?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1883789/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.