Chương 62: Nói xin lỗi Phó Thắng Nam
Nhưng mà, tôi đã đợi gần một
tiếng đồng hồ, xe trong ga ra đã lái
đi hết, còn không có thấy Phó
Thắng Nam ra ngoài. Tôi còn tường
anh ấy vẫn đang làm thêm giờ ở
công ty.
Tôi không ngờ Trần Văn Nghĩa
là người lái chiếc xe cuối cùng.
Trần Văn Nghĩa sững sờ khi
nhìn thấy tôi, nhưng anh ta vẫn tỏ
ra lịch sự và xa cách như cũ: “Giám
đốc Thẩm, cô làm gì vậy?”
“Phó Thắng Nam đâu?” Tôi
nói, và đi thằng vào chủ đề.
“Vừa rồi anh ấy đi với anh
Kiều.” Trần Văn Nghĩa nói xong, lấy
chìa khóa xe từ trong cặp ra.
Tôi há miệng, trong lúc nhất
thời cũng không phải biết nói gì rồi.
Anh ta cười nói: “Tôi còn có
việc đi trước.”
Phó Thắng Nam nói rằng đó là
sự thật.
Tôi vội vàng lái xe trờ về biệt
thự, bấm chuông cửa mấy lần. Tôi
thấy dì Triệu vừa mờ cửa vừa lau
tay, vừa nhìn thấy tôi thì dì nhếch
miệng cười nói: “Cô về rồi!” Nói lời
này thì dì dùng ánh mắt báo cho
biết.
Tôi bỏ qua dì ấy, ngược lại vừa
đúng lúc nhìn thấy người đàn ông
ngồi ð sảnh đọc báo, khí chất cao
ngạo và lạnh lùng.
Tôi thay giày xong, dì Triệu
bước vào tiếp tục làm việc. Tôi
bước đến ngồi xuống bên cạnh
Phó Thắng Nam. Tôi không vội nói
chuyện với anh mà chỉ lặng lẽ đợi
anh đọc xong báo.
Một lúc lâu sau, Phó Thắng
Nam đặt tờ báo xuống, tôi đẩy ly
nước trái cây do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/1536891/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.