Hạ Tử Hy luôn mang đến chỗ người khác một cảm giác vô cùng thần bí, giống như một người phụ nữ mang theo vết thương lòng, kích thích lòng tò mò của hắn, khiến hắn không kiềm lòng được muốn khám phá đến cùng.
Nhưng có trời mới biết được, khoảnh khắc Mục Cảnh Thiên phát hiện ra chân tướng sự việc, có bao nhiêu khiếp sợ!“Thế nào, mùi vị món ăn ra sao?” Mục Cảnh Thiên hỏi cô.
Hạ Tử Hy gật gù: “Một miếng thịt bò hơn một ngàn, không lẽ hương vị còn dở tệ hay sao?”“Cô biết vậy là tốt, nhớ rằng cô thiếu tôi một món nợ ân tình!” GE “Hả?” Hạ Từ Hy vừa ăn vừa ngước lên nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi: n tình gì?”“Không lẽ tối nay tôi miễn phí mời cô ăn bữa cơm này?”“Không phải tôi đang cùng ăn cơm với anh sao?” Hạ Tử Hy thắc mắc, tên Mục Cảnh Thiên này cũng thật biết cách chỉnh người khác.
“Cùng ăn cơm với tôi cũng chính là ăn đồ ăn của tôi!” Mục Cảnh Thiên nói, dù sao mục đích của hắn chính là cố ý làm khó cô.
Hạ Tử Hy: “! ”Cô hiện tại lập tức buông dao nĩa rồi rời đi có phải vẫn còn kịp đúng không?Có điều suy nghĩ lại, dù sao cũng đã ăn rồi, dù cho cô ăn không hết thức ăn trên bàn thì Mục Cảnh Thiên cũng sẽ tìm cách chỉnh cô.
Nếu vậy không bằng cứ từ từ thưởng thức bữa tối đêm nay.
Hạ Tử Hy nâng ly rượu vang trong tay, nhấp nhẹ một nhụm rượu từ từ thưởng thức, Mục Cảnh Thiên ngồi trước mặt cô, hắn vẫn không biết vì lý do gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-phuc-hac-ba-dao-lao-ba-em-that-me-nguoi/190021/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.