Lôi Ân vội vàng gọi Hàn Húc đến. Hàn Húc lại lần nữa kiểm tra miệng vết thương của Tình Không, bởi vì có dấu hiệu xuất huyết, cả người cô thực yếu ớt.
“ Cô ấy làm sao vậy? Vì sao còn không tỉnh?” Lôi Ân bồn chồn hỏi, ở bên Sơ Tình hai ngày, hắn cũng đi xem qua cô vài lần, nhưng cô vẫn đều không tỉnh.
“ Không có trở ngại, chảy một ít máu, sốt nhẹ!” Hàn Húc lại cho Tình Không uống hai viên thuốc, bởi vì đắng, cô theo bản năng nhíu mày, Lôi Ân đẩy Hàn Húc ra, thật cẩn thận ôm Tình Không, chậm rãi hôn lên môi cô.
Tất cả thuốc đắng trong miệng cô đều truyền vào miệng hắn, hắn cũng không ghét bỏ, mà chỉ muốn giúp cô loại bỏ một phần khổ cực.
Hàn Húc nhìn thấy sự nhu tình trong ánh mắt của Lôi Ân, anh ta khẽ thở dài một hơi, lại lặng lẽ bước ra ngoài.
Đêm nay, Lôi Ân nằm ở bên người Tình Không, bởi vì sốt nhẹ, cô cảm thấy lạnh, không ngừng tiến sát hơn vào lòng người nằm cạnh, Lôi Ân nhìn thân hình mền mại trong lòng, cũng không có đẩy cô ra, khóe miệng chỉ nhếch lên.
Hàn Húc kê cho Tình Không mấy loại thuốc bổ máu, chẳng biết bổ hay không, cô uống nhiều nhưng mặt vẫn trắng bệch, trông thật đáng sợ.
********
Địa ngục môn, căn cứ huấn luyện
Hắc Ngân Thánh đeo mắt kính, cầm sung bắn liên tục mười phát, tất cả đều trúng, Dịch Phong nhìn tấm bia kia, mười phát trúng hồng tâm.
Cách đó ở một khoang không xa, lại có một đám sát thủ bắt đầu luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-qua-tan-nhan/2506494/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.