Tô Khuynh ngủ say, cảm thấy một thân nhiệt nóng bỏng áp lên người mình, váy ngủ của cô bị tốc lên, chỉ cảm thấy hạ thân đau xót, một dòng dịch nóng bỏng trào vào người cô.
Trong bóng đêm, tiếng hít thở của đàn ông phá lệ ngưng trọng, Tô Khuynh không tự chủ được ôm lấy người tới, đầu ngón tay luồn vào tóc hắn.
Ngón tay đụng lên khuôn mặt hắn, cô không khỏi mở to hai mắt nhìn — hắn không có mang mặt nạ!
“ Không muốn chết thì đừng có bật đèn!” Hắc Ngân Thánh cho dù men say mông lung, hắn còn duy trì một tia lí trí.
Tô Khuynh nghe vậy, dường như chấn kinh rụt tay về, khi hắn ác độc tiến sâu vào trong người cô, cô lấy chỉ tay phác hoạ hình dáng khuôn mặt hắn.
Hắc Ngân Thánh có một đôi mắt rất đẹp, thâm nâu, con ngươi hẹp dài, mỗi lần hắn nhìn cô, luôn làm cho tim cô đập nhanh hơn.
Cho dù cô không nhìn được khuôn mặt của hắn, nhưng lúc này, ngón tay cô lướt qua gò má hắn, lại sờ đến một chỗ ram ráp, suy nghĩ của cô ngừng vài giây, hắn sở dĩ mang mặt nạ là do vết sẹo này sao?
Hắc Ngân Thánh mạnh mẽ dùng sức, mồ hôi đầm đìa phát tiết trên cơ thể xinh đẹp của cô, cách này tựa hồ giống như giúp hắn bổ sung khí lực.
Không biết qua bao lâu, thân thể Tô Khuynh dường như đã hoá thành một lớp xuân thuỷ dưới thân hắn, nháy mắt đã lên cao trào, cô nghe thấy tiếng hắn khi hắn siết chặt tay cô, bên tai cô nói, “ Ta yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-qua-tan-nhan/2506498/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.