Sáng hôm sau.
Cô từ từ mở mắt cựa mình thì không thấy ai bên cạnh trong lòng lại có cảm giác hụt hẫng.
Bỗng nhiên có tiếng mở cửa: " cạch ",
Anh bước vào.
" dậy rồi à? "- anh hỏi.
" ừ ".
" chuẩn bị đi. Chúng ta cùng về thành phố S "- đưa đồ cho cô rồi anh quay người bước ra ngoài.
Cô cũng lấy đồ bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.
30 phút sau cô xuống nhà với bộ váy trễ vai màu trắng hơi xòe, chân đi giày cao gót. Tóc được búi lên cao lộ ra phần cổ trắng ngần. Càng tăng thêm vẻ đẹp thuần khiết của mình.
Anh đang uống trà nhìn thấy cô bước xuống. Liền không thể rời mắt khỏi cô.
" nhìn tôi lạ lắm sao? "- thấy anh nhìn mình như vậy nên cô ngại ngùng hỏi.
" ừ hum... Không sao. Đi thôi! "- anh hằn giọng nói.
Cô nghe anh nói vậy thì chỉ biết đi theo.
Ra ngoài thì đã thấy trực thăng đang đợi sẵn. Anh nắm tay cô cùng bước lên trực thăng.
Hành động này của anh khiến tim cô đập mạnh.
Sao tim mình đập mạnh vậy chứ? Chẳng lẽ.. Không, không phải đâu! Chắc tại mình lo quá thôi.
Cô không biết phải nói chuyện với ba mẹ như thế nào. Vì ba mẹ cô gọi cho cô tận mấy chục cuộc. Nhưng cô cố tình không bắt máy.
" em không cần phải lo chuyện đó ".
Câu nói của anh cắt đứt suy nghĩ của cô, kéo cô về thực tại.
Gì chứ! Anh ta đọc được suy nghĩ của mình à?.
Cô trợn tròn mắt nhìn anh.
Anh nhìn thấy hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-sung-vo-tan-troi/608217/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.