"Ahhhhhh!" Kha Nhã vùng vẫy đành đạch la hét.
Cô ta thật sự quá tức giận, thấy người đàn ông khoan thai tiến vào, ánh mắt lóe lên ánh sáng, quay đầu nhìn y, "Dạ tổng, em muốn biết, mối quan hệ giữa hai người là như thế nào?!"Từ nhỏ cô ta đã được ba mình dạy, nhất định phải đạt được những thứ mình muốn đúng lúc, nếu không sau này có hối hận, khóc lóc thì cũng đã muộn màn.
Nửa cuộc đời của cô ta luôn được ba mình hộ vệ (theo bên cạnh để bảo vệ),cho nên rất dễ dàng có được những thứ mình muốn vào trong tay, chính là người đàn ông này, cũng nằm trong tầm ngắm của cô ta.
Nhưng trước mặt người đàn ông này, cô ta lại như bị rơi vào cái hố to, vỡ đầu chảy máu!Đôi mắt của Dạ Đình Sâm khẽ nhúc nhích, y mím lại môi mỏng đã bị cắn của mình.
Thanh Nhược cười lạnh một tiếng, giọng nói không mang theo tình cảm, "Chúng tôi không liên quan gì đến nhau, như người xa lạ mà thôi, xin cô Kha đây không cần tùy tiện bịa đặt mối quan hệ giữa chúng tôi.
""Đây chính là tự cô nói đó!" Kha Nhã cắn răng trừng mắt nhìn cô, "Nếu đã không có quan hệ gì thì đừng trêu chọc anh ấy, cô như thế là đói khát lắm nhỉ?!""Đói khát?" Trên mặt Thanh Nhược đầy sự chế giễu, "Tốt hơn hết là cô nên làm rõ, rốt cuộc ai là người đói khát rồi hãy tìm tôi nói chuyện!"Dứt lời, cô quay người ngồi xuống đưa lưng về phía cô ta, liếc cũng chẳng thèm liếc nữa.
Kha Nhã tức đến đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-sung-vo-xin-tiet-che/11809/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.