“Uyển Nhân, cô thật sự ở với cậu ta sao? Chẳng lẽ cô quên rằng cô vẫn là vợ của Thành Kiên Vỹ nhà chúng tôi, là người phụ nữ đã có chồng!”
“Mẹ, mẹ hãy nghe con nói.” Hành động kích động của bà Thành khiến cho Uyển Nhân lo lắng, cô định giữ chặt bà lại để giải thích. Bà Thành lập tức đẩy cô ra, chỉ vào cô mắng: “Cô là đồ phụ nữ không biết xấu hổ, dám quan hệ lăng nhăng với người khác!”
Đại Hưng vội vàng nâng Uyển Nhân dậy, đau lòng nói: “Nhan Nhi, em không sao chứ.”
“Em không sao.” Đẩy Đại Hưng ra, cô muốn đi kéo bà Thành lại, bà Thành khóc ầm lên, bà thấy đau lòng vì con dâu ở trong vòng tay của người khác.
“Con trai ơi, con đang ở đâu, sao con lại không cần mẹ của con nữa.” Bà Thành khóc lóc đến mức ngã xuống đất, Nhã Lan nhìn thấy bà ấy khóc không ngừng. Cô cũng muốn đi đến khuyên vài câu nhưng lại bị Lãnh Mạn Nguyên ôm vào lòng.
“Chuyện của bọn họ, để cho bọn họ tự giải quyết đi.”
“Mẹ, mẹ đừng như vậy nữa có được không?” Uyển Nhân định giữ chặt tay của bà Thành, giải thích cho bà ấy nhưng bị bà ấy hung hăng đẩy ra.
Uyển Nhân mất thăng bằng, ngã xuống đất.
“Nhan Nhi, đừng như vậy nữa, cẩn thận đứa bé trong bụng.” Đại Hưng lo lắng ôm cô vào lòng, bà Thành cũng nghe thấy câu nói này, bà ấy trừng mắt nhìn cô, lập tức chỉ vào Uyển Nhân chửi mắng: “Cô là đồ phụ nữ không biết xấu hổ, nhanh như vậy mà đã mang thai đứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-toi-hung-du/1825530/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.