Nam Cung Ảnh nghĩ đến Nhan Nhậm , chính là ba của Nhan Mạt Hàn , đã mười năm rồi không thấy
Lại không ngờ rằng , chính là ba ruột lại đi bắt cóc con gái để tống tiền , thật sự chuyện này rất là nực cười
Hắn quơ tay ý bảo Tiểu Dương đi xuống trước
"Nhan Nhậm , ông muốn bao nhiêu tiền?" Giọng điệu của Nam Cung Ảnh vẫn như cũ vô cùng bình tĩnh . Bên kia , Nhan Nhậm đã sớm chuẩn bị súng lục , khẩu trang , hắn nở một nụ cười
" Một triệu tiền mặt"
"A , khẩu khí ghê gớm thật" Nam Cung Ảnh nhếch miệng cười khẩy " Địa điểm ở đâu?"
"Kho hàng thứ 3 XX , tốt nhất nên đến một mình ! Nơi này hẻo lánh , bằng không thì hãy đợi nhận xác của vợ mày đi" Nói xong , Nhan Nhậm ném điện thoại xuống đất , điện thoại bể tan nát , Nhan Mạt Hàn đầy nước mắt , đây là điện thoại của cô
Hai mắt của Mạt Hàn đỏ bừng , nhìn thấy bộ mặt dữ tợn của người đàn ông trước mặt , cô khóc ? Khóc vì cái gì? Vì ba ruột của cô là loại người như vậy?
Nhan Nhậm lấy xa một con dao nhỏ , chậm rãi tiến về phía Nhan Mạt Hàn
Nhan Nhậm nở nụ cười quỷ dị , lạnh lùng , đôi mắt đỏ ngầu tà ác nhìn Mạt Hàn " Biết không , mẹ của mày chính là do tao hạ độc "
"Ầm Ầm" Một âm thanh nổ tung trong đầu của Mạt Hàn .. Cái gì? Hắn Hạ độc?Cô còn tưởng là mẹ cô uống thuốc độc tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-toi-yeu-chinh-la-anh/1159079/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.