Trong căn phòng to lớn của khách sạn , không khí một lần nữa trở nên yếu dần . trong nháy mắt Nam Cung Ảnh cảm giác được sự khó thở , hắn nhìn gương mặt ửng hồng của Nhan Mạt Hàn đang nằm trên giường , quay đầu đi có chút phiền não , chuyện như vậy mà cũng xảy ra? Rốt cuộc phải làm sao?
" Tôi... Tôi thật khó chịu.." Nhan Mạt Hàn uốn éo người , đôi tay cào loạn xạ . Mắt thấy , sẽ phải bỏ cái chăn dầy kia ra
Nam Cung Ảnh vội chạy đến , có chút bận tâm nắm lấy tay của cô , không thể làm loạn
Cái đêm đó đã đi qua , Nam Cung Ảnh như thế nào lại tôn trọng một người con gái như vậy? Người như Nhan MẠt Hàn , hắn không muốn tổn thương cô một lần nào nữa...
" Nóng.." Nhan Mạt Hàn nắm cánh tay của Nam Cung ảnh , giống như chộp được người cứu mạng , khi thân thể tiếp xúc , cô thư thái một chút
Nam Cung Ảnh ngẩn người , Nhan MẠt Hàn choàng tay qua cổ của hắn .. mà đôi môi hồng hồng tựa như cánh hoa , không nghĩ gì hôn lên môi của Nam Cung Ảnh
Ông Trời ! Nhất thời Nam Cung Ảnh thấy đầu óc trống không , sau đó như một con sư tử đói bụng , đem Nhan Mạt Hàn đè ở phía dưới
Lần đầu tiên , Nhan Mạt Hàn ở thế chủ động . Bên trong , hormone kích thích thần kinh của cô
" Đừng.." nhẹ nhàng âm thanh , lần nữa lại kích thích Nam Cung Ảnh . Đôi tay không yên phận ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-toi-yeu-chinh-la-anh/1159126/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.