Nhìn thấy Tô Nghiêu lộ ra nụ cười như vậy, trong lòng Tô Nhan sợ hãi, cô vô cùng hoang mang.
Không, không… Đừng…
Người có thể buông bỏ được tất cả gánh nặng, thoả mãn hài lòng mới có thể lộ ra nụ cười như vậy…
Tô Nghiêu không chịu nổi nữa, cậu ta hài lòng, mới có thể mãn nguyện cười tươi…
truyenso.com cập nhật nhanh nhất.
Nước mắt Tô Nhan rơi trên tay Tô Nghiêu, cảm giác đau đớn nóng bỏng khiến Tô Nghiêu tỉnh táo một chút.
Nhưng môi khô nứt nẻ, khó thở, khiến cậu ta không có cách nào lên tiếng an ủi cô.
Điều duy nhất có thể làm là di chuyển ngón tay xoa nhẹ một chút lên tay cô.
Ngón tay rất nhanh bị Tô Nhan nắm chặt trong lòng bàn tay, cô run rẩy, trong mắt tràn ngập nước mắt: “Đừng… Nghiêu Nghiêu… Đừng chết”
Nhưng mà, thật khó, cậu ta không làm được, Tô Nhan.
Cô quay đầu lại, dường như cầu xin, nàng cầu xin người đàn ông mình từng hận nhất, hận vào tủy xương, “Đường Duy… Đừng để Nghiêu Nghiêu chết… Ngàn vạn lần… đừng..”
Khi cô rơi nước mắt, cả thế giới cũng sụp đổ theo.
Trái tim Đường Duy chấn động kịch liệt, cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-truy-the-co-vo-cu-va-dua-con-thien-tai/2388678/chuong-1475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.