Người đó chính là Lâm Kỳ, từ sau khi Lạc Hiểu Nhã mất tích thì anh ta cũng sắp xếp để rời đi.
Bởi vì Hoắc Tùng Quân đã tra ra được anh ta là người đã ra tay với Lạc Hiểu Nhã cho nên An Bích Hà đã thu xếp cho anh ta rời khỏi đây, vì vậy nên đối với Hoắc Tùng Quân thì Lâm Kỳ cũng đã mất tích.
Nhưng thật ra An Bích Hà luôn biết được vị trí và tình hình gần đây của Lâm Kỳ.
“Lâm Kỳ, Lạc Hiểu Nhã đã trở về rồi!” An Bích Hà lạnh lùng nói.
Lâm Kỳ kinh ngạc hỏi lại: “Cái gì cơ? Không thể nào, không phải là cô ta đã chết hơn một năm rồi sao?”
Trong giọng nói của An Bích Hà lộ ra rõ sự điên cuồng: “Cô ta đã trở về rồi, hơn nữa còn cướp đi Hoắc Tùng Quân.
Lâm Kỳ, tôi muốn anh bí mật trở về đây, sau đó làm mọi cách phải giết cho bằng được Lạc Hiểu Nhã.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ cho anh một khoản tiền lớn, anh cầm tiền chạy đi thật xa, mãi mãi không được trở về đây nữa”
Lạc Hiểu Nhã không hề biết đến kế hoạch của An Bích Hà, cô chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà, ngay cả khi về đến nhà, mở cửa nhà ra thì cô vẫn như đang trong cơn mê cho đến khi đụng phải Sở Minh Nguyệt thì cô mới bừng tỉnh lại.
“Sở Minh Nguyệt, sao cậu vẫn chưa đi ngủ?” Cô bị Sở Minh Nguyệt dọa sợ hết cả hồn, đến mức kêu lên thành tiếng.
“Tớ đang đợi cậu về, nhìn thấy cậu về rồi tớ mới yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-xau-xa-chi-yeu-vo-mu/1036222/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.