Câu nói vừa dứt thì nước mắt trong đôi mắt Lạc Hiểu Nhã liền từng giọt từng giọt rơi xuống, dường như đều rơi vào trong trái tim anh.
“Cảm… cảm ơn anh… cảm ơn anh…”
Cô không biết nên nói gì, chỉ có thể lúng túng lặp đi lặp lại ba chữ này.
Cô ghét Hoắc Tùng Quân lừa gạt tình cảm của cô, chán ghét Hoắc Tùng Quân chà đạp tấm chân tình của cô, nhưng lúc này, cô thật sự cảm kích anh.
Cuối cùng thì phẫu thuật cũng kết thúc, bác sĩ bước ra, Lạc Hiểu Nhã liền nóng lòng chạy lên trước hỏi: “Bác, bác sĩ, mẹ tôi thế nào rồi?”
Bác sĩ bị người bỗng nhiên nhảy ra này doạ cho một trận, nhìn thấy ánh mắt không còn chút xíu hào quang nào của cô ấy thì ngơ người một lát rồi mới nói: “Kịp thời đưa đến, bệnh nhân đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bởi vì não bị tổn thương nên ảnh hưởng đến dây thần kinh vận động, có thể dẫn đến việc cơ thể không có sức lực, ảnh hưởng đến hoạt động đi lại hằng ngày, cũng chính là liệt nửa người mà chúng tôi hay nói đến.”
Lúc này, Lạc Hiểu Nhã cảm thấy như có tiếng sét đánh bên tai, cả người cô đều cảm thấy choáng váng, cơ thể không tự chủ được ngã về phía sau.
Hoắc Tùng Quân vội vã đưa cánh tay ra đỡ lấy cô.
“Sao có thể, sao có thể như vậy!” Trong miệng cô không ngừng lặp đi lặp lại.
Suốt ba năm nay, cô mất đi người bố, mù đi đôi mắt.
Nếu như cô thật sự đã làm sai gì đó thì những trừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-xau-xa-chi-yeu-vo-mu/1036350/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.