Chỉ là làm nhà mới, sao lại kinh động đến cả Đế Cơ chứ?
Ngọc Doãn cũng không nhận ra, bởi vì hắn và Nhu Phúc Đế Cơ trước đó tuy nói là có gặp nhau một lần, nhưng lại chỉ chào hỏi được vài câu, với lại thời gian lâu như vậy, thậm chí Ngọc Doãn còn không nhớ mặt mũi của Nhu Phúc Đế Cơ.
Đang nghi hoặc, cửa ngõ Quan Âm lại xuất hiện một đám người.
Đi đầu chính là thiếu nữ yêu kiều Nhu Phúc Đế Cơ Triệu Đa Phúc. Mà sau lưng nàng còn đi theo hai thiếu nữ, một người trong đó hắn đã từng gặp, chính là cô gái nhỏ đã cùng Hoàng công tử đánh cược tại Hạ Kiều Viên.
Tên là gì nhỉ?
Ngọc Doãn cũng không nhớ!
Chỉ nhớ mang máng hình như cô gái nhỏ này họ Chu, còn là dì của Hoàng công tử kia.
Còn ngoài ra Ngọc Doãn không chút nhận thức nào về Chu cô nương đó.
- Sao cô ta cũng tới nhỉ?
- Ai?
- Thập bát tỷ.
- À?
Đó chẳng phải là Thập Bát Tử sao?
Ngọc Doãn quay lại nhìn Lý Dật Phong:
- Đại Lang đừng nói bừa, ai là Thập Bát Tử chứ?
- Không phải là Thập Bát tử, mà là Thập bát tỷ, tỷ của tỷ muội…
Lý Dật Phong đang giải thích, đã thấy Nhu Phúc Đế Cơ khoát tay, gọi Ngọc Doãn:
- Tiểu Ất Tiểu Ất, còn chưa đón ta?
Ngọc Doãn lúc này mới bừng tỉnh, vội bước nhanh về phía trước, đến bên cạnh Nhu Phúc Đế Cơ, nghiêng mình chắp tay hành lễ:
- Không biết Đế Cơ đến nên không tiếp đón từ xa, kính xin chớ trách.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thi-hanh/2549981/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.