mùi thuốc súng có thể so với Bom Nguyên Tử, cô nào có lá gan lớn như trời ra mở cửa!
"Quản gia, quản gia, lấy ra chìa khoá dự bị." Đây là cửa chế tạo thủ công đặt biệt phòng chống đạn, chỉ có chìa khoá vạn năng mới mở ra được.
Giọng nói ngoài cửa thịnh nộ, dọa cô giật mình một cái.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Anh vào được, có thể bóp chết chính mình hay không, mắt nhìn cửa sổ tràn đầy đinh sắt, trốn là trốn không thoát rồi.
Mắt đen đảo quanh, tìm kiếm một nơi có thể tránh.
Bên tai truyền đến tiếng mở khóa, sợ tới mức run run, trong nháy mắt người lăn đến trốn dưới gầm giường.
Cận Tư Hàn vào đến trông thấy gian phòng trống rỗng, tức giận đến thăng thiên.
Cái cô gái đáng chết này, thế mà còn dám tránh.
Mắt đen nhanh chóng đảo qua khắp phòng, trông thấy dưới giường có một chéo áo. Khóe mắt run run, cúi người căm tức nhìn cô gái mặt vô tội cười một cái.
"Ha ha... Tổng thống đại nhân, ngài muộn như vậy, tìm tôi có việc sao?" Hai tay gắt gao nắm lấy vạt giường.
Cận Tư Hàn mặt đen như mực càng đen hơn một chút."Cút ra đây."
"Ha ha... Tôi cảm thấy mặt đất này rất tốt, mát mẻ, mát mẻ, ha ha..." có ngốc mới ra ngoài a! Vừa đi ra ngoài khẳng định bị anh ngược chết a!
Đột nhiên, cảm giác người nhanh chóng đi lên phía trước, cả người treo lơ lửng giữa không trung, nhìn cái gì đều ngược lại.
ngược lại Cận Tư Hàn xách chân của cô, mắt lạnh lùng nhìn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/2177021/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.