chương 129: bẩn, cút ra ngoài...
toàn thân ren đen mỏng nóng bỏng, bên trong nội y xẻ tà, để cho người ta trông thấy có loại kích thích trực tiếp cắm vào.
Phía sau lưng trống trơn, đôi chân dài trắng như ngọc, mặc ren đen nhìn xuyên thấu.
Vuốt tóc mấy lần, bày ra một tư thế chọc người, giọng tê dại tận xương.
"Tổng thống ~~~ đêm khuya yên tĩnh, có thể tâm sự không?"
Cận Tư Hàn ngẩng đầu liếc một chút, nhíu mày. Thấy cô nện bước đi tới nơi này, mày kiếm càng nhíu chặt.
Cổ Thư Phỉ đắc ý nhìn anh, cô biết chỉ cần cô xuất mã, không có đàn ông nào mình chinh phục không được.
Nện bước ưu nhã, đem ưu điểm toàn bộ dáng người bại lộ ở trước mặt của anh.
cử chỉ lẳng lơ đi đến bên anh, mỗi bước đi yểu điệu quyến rũ.
"Tổng thống, ngài mệt mỏi sao? Tôi đến xoa vai giúp ngài." Bước nhỏ tao nhã đi đến anh.
cự ly cách anh còn mười bước, chín bước, năm bước...
Cười càng phát ra quyến rũ, tay ngọc nhẹ nhàng nâng lên, đến gần phía sau lưng anh.
Tay chậm rãi thả trên vai của anh, hừ, mình muốn, há có đạo lý thất bại, chỉ cần là đàn ông, không có người mình không thể chinh phục.
Đột nhiên, cảm giác tay đau nhức.
Nhìn về phía bàn tay kia nắm chặt mình, ánh mắt mê ly. "Tổng Thống tiên sinh, ngài thật nóng vội."
mắt anh hơi trầm xuống, trực tiếp dùng sức một cái.
‘Rắc rắc..."
"A..."
"Bẩn, cút ra ngoài!" giọng lạnh như tiền, không liếc cô thêm một chút, trực tiếp nhìn về phía máy tính.
Cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/2177159/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.