thân thể mảnh mai, như cành liễu trong gió, giống như gió thổi qua sẽ gãy mất, chỉ cần là đàn ông đều sẽ sinh ra nồng đậm ý muốn bảo hộ đối với cô.
An Chỉ Manh nhìn thấy người phụ nữ ngoài cửa sổ xe, nhìn lại Cận Tư Hàn. Chỉ cần anh dám nói để cho cô ta đi vào, cô liền dám rời khỏi xe.
Cận Tư Hàn mắt lạnh nhìn cô, giọng nói không có bất kỳ nhiệt độ gì."Tài xế, lái xe!"
"A!" Tài xế nhìn thấy An Nhã ngoài cửa sổ xe nũng nịu, thân là đàn ông đều cảm giác tổng thống tuyệt tình.
Đối mặt một đại mỹ nhân nũng nịu như thế, còn có bệnh tim, thế mà tổng thống đại nhân cũng không nhìn một chút.
An Chỉ Manh nhìn ngoài cửa sổ xe, bưng bít lấy trái tim, hình dáng đại mỹ nhân nũng nịu như Tây Thi ngồi ôm ngực, đều có chút không đành lòng rồi.
"Nếu không, để cho cô ta lên xe đi!" Dù sao, ngồi một chút cũng sẽ không sao, ghế phía trước cũng còn một vị trí.
Cận Tư Hàn liếc cô một chút."Không cần, cô ta có tài xế!"
"A!"
An Nhã thấy đèn xe sáng lên, anh không có ý quản mình.
Đôi mắt sáng ngập nước, bàn tay mềm mại che nơi trái tim, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bạch.
Chậm rãi quay người, bước lảo đảo, thân thể mảnh mai để cho người ta nhìn thấy đau lòng.
Chậm rãi đi vài bước.
"Ầm..." cả người lảo đảo ngã trên mặt đất.
thân thể co ro, tay nắm thật chặt y phục ở ngực, khuôn mặt nhỏ tái nhợt rơi mồ hôi lạnh như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/2177201/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.