An Chỉ Manh vẫn cảm thấy Nhu Nhu rất khả ái, có tính khí thẳng thắn như vậy, để cho các cô có cái gì thì nói cái đó.
mặc dù tính khí Nhu Nhu vì thường xuyên sẽ gây họa, nhưng cũng sẽ thường xuyên bảo vệ các cô. An Chỉ Manh cảm thấy vận khí đời này tốt mới gặp Nhu Nhu.
An Chỉ Manh vô số lần nói bản thân mình, nhất định phải quý trọng các cô. Giữa nữ sinh thường xuyên sẽ có chút mâu thuẫn nhỏ, nhìn nhau không vừa mắt. Nhưng bởi vì tính cách Nhu Nhu thẳng thắn, các cô có cái gì cũng đều nói, cho nên tới bây giờ không có mâu thuẫn chân chính.
từ bắt đầu biết được nhau đến bây giờ cùng tốt, theo thời gian, đã cùng nhau gặp rất nhiều chuyện, quan hệ các cô cũng càng ngày càng sâu, càng ngày càng tốt.
"Manh Manh, chúng ta học xong giờ đi nơi nào ăn cơm?" Rõ ràng mới vừa ăn điểm tâm không bao lâu, Nhu Nhu lại bắt đầu nhớ cơm trưa.
khẩu vị Nhu Nhu rất lớn, thường xuyên sẽ ăn rất nhiều, là một người chuyên ăn hàng ăn vặt.
mặc dù Nhu Nhu ăn rất nhiều, nhưng không mập, điểm này đám người luôn trêu chọc rất hâm mộ các cô.
An Chỉ Manh đưa tay ra nhẹ nhàng bóp lỗ mũi Nhu Nhu, "Lúc này mới bao lâu? Cậu lại đói?"
Nhu Nhu cười lên, răng trắng môi đỏ mọng hết sức mê người, "Tớ ăn nhiều, cậu cũng không phải không biết." Cô cũng cùng cô tới đi học, Manh Manh làm sao tính cô ăn bao nhiêu.
"Đúng đúng, tiểu sàm miêu (con mèo nhỏ tham ăn)."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/2177510/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.