An Chỉ Manh."..."
Bên trong xe không khí an tĩnh có chút quỷ dị.
Mấy người trở về tòa thành, Kha Trạch Vũ trước tiên thần tốc xông lên lầu, rời xa ánh mắt cậu tổng thống đáng sợ.
An Chỉ Manh theo ở phía sau anh, đi theo anh vào phòng.
Thấy anh cởi y phục, nhanh chóng quay đầu.
Trộm nhìn thấy anh mặc một quần đùi đi vào phòng tắm, nhanh chóng đến tủ quần áo tìm áo choàng tắm màu đen tới cho anh.
Đứng ở ngoài cửa đợi trọn vẹn hơn nửa giờ, mới thấy anh một thân ướt nhẹp đi tới.
Nhanh chóng đưa lên áo choàng tắm trong tay, từ đầu tới đuôi cũng không dám nhìn anh một chút.
Cận Tư Hàn tiếp nhận áo choàng tắm trong tay, khoác bên ngoài, buộc lại dây lưng. Ngồi ở trên ghế sofa, thấy cô chịu khó đưa một chén nước ấm cho mình.
Đây là thói quen của anh, mỗi lần tắm rửa xong đều sẽ uống một chén nước ấm, không nghĩ tới cô nhớ kỹ.
Tiếp nhận chén nước ấm, chậm rãi uống vào, nước ấm áp chảy đến cổ họng, đáy lòng cũng hết giận hơn phân nửa.
"Ngồi!"
"A!" Ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh anh, cẩn thận từng li từng tí quan sát sắc mặt của anh."anh hết giận rồi hả?"
"Ừm!" Mắt đen có vẻ bất đắc dĩ, đối với cô, anh sao cam lòng tức giận thật."Đi ăn cơm!"
"Ăn cơm! em ăn no rồi!" Dứt lời, cô mới phát hiện mình lại nói sai rồi.
Anh quay đầu nhìn cô một chút, cánh tay dài duỗi ra cưỡng chế ôm chầm cô. "Ăn no rồi, cũng phải ngồi bên tôi hai giờ."
"Ách..." người đàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/47046/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.