An Chỉ Manh trở về phòng, trực tiếp mở máy vi tính ra, xem phim thần tượng mới nhất.
Nam chính ở trong đó, đẹp trai làm cô muốn nhào tới! Nếu như có thể thấy anh, cô chết cũng cam tâm tình nguyện.
"Đẹp trai không?"
"Nói nhảm, dĩ nhiên đẹp trai! Đây chính là nam thần trong lòng em!"
"Thích không?"
"Thích, có thể thấy anh ấy một lần, em chết cũng cam tâm tình nguyện." Ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình máy tính, nhìn chăm chú.
Chậm nửa nhịp mới phát giác thật giống như không đúng chỗ nào, chậm rãi quay đầu, nhìn người đàn ông ngưng mắt nhìn mình.
Cười rất là lúng túng!"A a... Dĩ nhiên, anh là đẹp trai nhất trên cái thế giới này, em thích anh nhất!"
Cánh tay Cận Tư Hàn dài duỗi ra, trực tiếp thô bạo tắt máy vi tính.
Mặt đen lại ngồi đối diện với cô, tròng mắt đen nhìn thẳng cô.
"Cái đó... Anh có lời liền nói! Chớ nhìn em như vậy, được không?" Nhìn cô như vậy, cô có loại cảm giác tự trách sâu đậm.
Thật giống như mình làm chuyện gì mọi người căm phẫn vậy.
Thấy anh đứng dậy, hốt hoảng ngồi về sau.
Tròng mắt anh càng âm trầm."Em sợ anh?"
"A a... Không sợ không sợ! Em đây không phải là sợ anh không có chỗ ngồi sao!" Nói thật, thấy mặt anh đen xuống, cô thật sợ!
Thấy ánh mắt cô chuyển loạn không dám nhìn mình, càng thêm tức giận.
Trực tiếp xoay người, rời khỏi phòng.
"Hô... Rốt cuộc đi, chẳng lẽ đàn ông cũng có kinh nguyệt sao! Hôm nay khó phục vụ như vậy."
Lặng lẽ nhìn chung quanh, chắc anh sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/47090/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.