Đỗ Văn Hạo cười nói: "Thời gian gần đây đại khái cũng không có thời gian rảnh rỗi. Đúng rồi, tập phải tiến cung lập tức, khả năng là sự tình có thể rất bận rộn, trở về có lẽ sẽ đã khuya, các ngươi ăn cơm tối trước đi, không cần chờ ta".
Tuyết Phi Nhi nói: "Ca, hôm nay là sinh nhật của Kha Nghiêu. Vũ Cầm tỷ nếu như ngày hôm nay huynh có thời gian thì nên về sớm dùng cơm".
Đỗ Văn Hạo không có thời gian suy nghĩ, lập tức dáp: "Thế ư? Được rồi, nhất định ta sẽ trở về!" Liên Nhi nhịn không được cười nói: "Không được tay không trở về mới đúng".
Tuyết Phi Nhi nói: "Hôm qua Thanh Đại tỷ nói đùa với Kha Nghiêu, nói rằng nàng đã lớn, năm sẽ tìm cho nàng một người tốt, dù sao giờ đây nàng cũng là nghĩa muội của tể chấp tướng công, muốn tìm cho nàng một gia đình tốt không phải là rất dễ dàng sao? Trong thành Khai Phong này không ít quan lớn giàu có muốn đăng môn kết thân".
Bàng Vũ Cầm vội vàng nháy mắt với Tuyết Phi Nhi. Tuyết Phi Nhi dường như không hiểu ánh mắt đó có ý gì, cho nên nói tiếp: "Giờ đây nàng tuổi nàng cũng không còn nhỏ nữa, nếu không sớm tìm chồng, chỉ sợ thành lão cô cương rồi thì... Hì hì".
Sắc mặt Đỗ Văn Hạo xám lại, cũng không nói chuyện, chắp tay sau lưng đi vào phòng, để cho Anh Tử giúp đỡ thay đổi quan bào, buồn bực xuất môn, mang theo đội hộ vệ ky mã.
Liên Nhi nhẹ giọng hỏi: "Lão gia làm sao vậy? Giống như là không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-y/1512770/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.