Sáng sớm ngày hôm sau, Ngũ Vị đường vừa mở, bệnh nhân đứng đợi ở ngoài cửa liền ùa cả vào đại sảnh, nhưng phát hiện Đỗ đại phu thường ngồi đợi trong đại sảnh giờ lại không thấy đâu, bên trong có treo một tấm bảng, bên trên viết: "Thông báo: Để bảo đảm cấp chứng, trọng chứng và tạp chứng khó chữa có thể được cứu chữa kịp thời cũng như đảm bảo hiệu quả trị liệu, kể từ ngày hôm nay, Đỗ đại phu chỉ khám và chữa cấp chứng cùng với những tạp chứng khó chữa mà tiền đường Diêm đại phu, Hàm đại phu không thể chữa được. Xin mọi người lượng thứ và phối hợp."
Các bệnh nhân có chút thất vọng, thấp giọng nghị luận. Nhưng đối với quyết định này cơ hồ đều nhất trí tỏ ý thông cảm và tán đồng. Bọn họ cũng biết Diêm Diệu Thủ và Hàm Đầu là đồ đệ của Tiền Ất Tiền Bất Thu, người được xưng là thần y của Thái y viện. Luận về y thuật thì không thua kém đại phu tọa đường của bất kỳ dược phô nào trong kinh thành. Chỉ có điều Đỗ Văn Hạo lại thiện trường thần kỹ Hoa Đà, điểm này thật quá chấn động, cho nên mọi người mới chen chúc muốn tìm đại phu tốt nhất để khám bệnh. Kỳ thật bọn họ cũng tin rằng, đại đa số bệnh nhân ở đây hai vị này cũng có thể khám và trị khỏi.
Ngũ Vị đường vốn có tiền đường và hậu đường, hiện tại tiền đường trở thành phòng khám bệnh phổ thông của Diêm Diệu Thủ và Hàm Đầu, còn hậu đường thì thành phòng khám bệnh chuyên môn của Đỗ Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-y/1513797/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.