Sau ba canh giờ đuổi cùng diệt tận, số quân Bán Nguyệt chạy lui đã bị gϊếŧ sạch chỉ còn Khắc Ma bị bắt trở về làm tù binh.
Bán Nguyệt quốc cung điện hiện tại đế vương ở đây nghe tin thành trì bị vỡ đã tự cắn lưỡi tự sát. Các hoàng thất cùng hậu viện của đế vương đang được tạm giam.
"Điện hạ huynh mau nghỉ ngơi đi, sắc mặt của huynh thật khó coi."
Tạ Liên lúc này đã cởϊ áσ giáp chỉ mặc triều phục mỏng manh, y ngồi trong nội điện của cung điện thẩn thờ.
Phong Tín thấy khuyên y không được chỉ có thể thở dài đến bên cạnh ngồi xuống nói:
"Hoa Thành...hắn dù sao cũng vì an toàn của huynh mà ra đi rồi. Huynh cũng nên nén lại đau thương."
Tạ Liên siết chặt tay trong áo gục đầu xuống lắc đầu nói:
"Là ta hại đệ ấy phải bỏ mạng, đệ ấy là một người rất tốt lại vì ta mà hi sinh...Ta."
Y muốn nói nhưng lại không nói được chỉ có thể thở một hơi sầu não, lúc này Mộ Tình bước vào sắc mặt nghiêm trọng nói:
"Điện hạ, đã có tung tích điều tra mũi tên khi nãy bắn huynh rồi."
Tạ Liên ngẩng đầu: "Mau nói."
Mộ Tình ngồi đối diện y, gỡ khăn ra là một mũi tên dài nhọn, hắn nói:
"Với loại cung tên dài thế này không giống loại của Bán Nguyệt quốc chắc chắn là của Trung Nguyên. Huynh xem đầu mũi tên nhọn, giáp ngũ trên thanh kim loại cũng giống như cung tiễn quân sĩ của chúng ta thường dùng."
Phong Tín cùng Tạ Liên quan sát kĩ một lát, Phong Tín liền đanh mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tqtp-neu-ta-lien-khong-phi-thang/995388/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.