Tra công bị thư ký đánh thức.
Thư ký nét mặt già nua co thành một nắm đen: "Trát tổng, Lâm tiên sinh phải về nhà."
Tra công mơ mơ màng màng: "Nói với cậu ta là không được."
Thư ký: "Hạn chế tự do thân thể là phạm pháp! Lâm tiên sinh đang giằng co cùng bảo tiêu, anh mau chuẩn bị đi!"
Tra công chỉ lo sự xuất hiện của tổng tài bá đạo trong truyện đem người đánh gãy chân, đột nhiên đứng dậy, vung tay lên: "Đem cơ bụng của tôi ra!"
Nhìn xung quanh: "Thợ trang điểm! Thợ trang điểm đâu?"
Thư ký vội vội vàng vàng nói: "Hắn ở trong phòng. Tôi đi gọi, anh trước tiên mặc quần áo lại đàng hoàng đi!"
Tra công mơ mơ hồ hồ gật đầu.
Chờ tra công đuổi đến hiện trường, tình cảnh đã ngoài dự đoán của mọi người.
Hai người bảo tiêu một trái một phải, một người ôm chân Lâm Giang Tuyết, gào thét lên.
"Lâm tiên sinh! Nếu ngài đi, hai chúng tôi sẽ mất việc!"
"Trước khi đuổi việc, Trát tổng còn muốn mắng chết chúng tôi! Miệng ngài ấy rất độc!"
Lâm Giang Tuyết bị hai người ép ở chính giữa, đứng xiêu xiêu vẹo vẹo, gân xanh vùng thái dương giật giật.
Tra công buồn bực đem bộ quần áo cơ bụng giả mặc ngược, hiện tại cả người đều không dễ chịu, tiến lên đá bảo tiêu một cước, nói: "Đi, thật mất mặt!"
Bảo tiêu thấy hắn đến, lập tức dừng lại đứng dậy, khôi phục dáng dấp lạnh lùng của bảo tiêu nên có.
Lâm Giang Tuyết chỉnh lại quần áo, nhìn tra công nói: "Tôi phải về nhà."
Tra công nói: "Tôi đưa cậu về."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-cong-ham-muon-chiem-chiep/1063332/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.