Tôi đến công ty của Chồng, có điều hình như nhân viên cũng chẳng biết tôi.
Văn phòng của Chồng nằm trên tầng chót, cô gái ở quầy tiếp tân bảo tôi là muốn lên phải hẹn trước. Tôi cười đưa danh thiếp cho cô, trông cô rất kinh ngạc, đánh giá tôi từ trên xuống dưới một hồi rồi cho tôi lên.
Tôi đi tới cửa phòng, định mở nó thì phát hiện cửa đã khóa. Tôi biết Chồng có đi làm, định vị trên người gã báo như vậy, thế bây giờ gã đang làm gì đây? Tôi nghĩ, có lẽ là đang thử văn phòng play đi.
Khi tôi định tìm người mở cửa thì một người đàn ông cao lớn chặn lại tôi. Sắc mặt hắn không tốt lắm, giống như cố ý muốn tôi lúng túng, hắn hét to: “Anh là ai? Đến văn phòng tổng giám đốc làm gì? Anh có hẹn trước không?”
Thật là một đứa trẻ ngốc, tôi nghĩ.
Tôi nói với hắn rằng mình tới tìm Chồng, sắc mặt hắn trở nên bối rối trong nháy mắt, nhưng nhanh chóng bị che giấu. Hắn vẫn ráng ra vẻ bình tĩnh, dùng cách gào lớn để lấp đi sự bối rối trong lòng.
Nhân viên làm việc xung quanh đều bị hắn thu hút đến, trong đó tôi trông thấy Kẻ phản bội. Kẻ phản bội chạy tới hỏi người đàn ông này có chuyện gì xảy ra, sau đó mời tôi sang phòng khách ngồi.
Tôi hỏi người đàn ông kia là ai, Kẻ phản bội chần chừ đáp rằng hắn là trợ lý của Trúc mã. Là dạng này à, tôi nghĩ, quả nhiên chủ nhân ngốc thì chó cũng ngốc.
Qua gần một giờ, khi tôi xem đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-cong-muon-giet-toi/1667172/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.