Dương Sóc gặp Cố Diễm trong thư phòng.
Trải qua mấy ngày, chuyện trước đây cùng Cố Diễm, mặc dù không hoàn toàn nhớ hết, nhưng mà đứt quãng, hắn cũng nhớ lại được vài thứ. Chủ yếu, vẫn có một chút cảm giác.
Bởi vì vậy, nhìn người trước mắt này, đáy lòng hắn cảm thấy có chút phức tạp.
“Sao anh lại tới đây…” Cố Diễm nhìn chằm chằm Dương Sóc, thu lại tất cả tâm tư.
Dương Sóc khẽ cười cười, “Không thể tới sao?”
Cố Diễm lắc đầu, “Làm sao sẽ… Dương Sóc, anh…” Muốn nói cái gì, nhưng mà, cái gì cũng đều không nói ra miệng, cuối cùng, trên mặt Cố Diễm mang theo một tầng cười khổ.
Dương Sóc khẽ dời tầm mắt, “Cậu còn cần bao lâu để xử lý mọi chuyện?”
Cố Diễm trầm mặc, sau đó cho ra hai chữ đáp án, “Nhanh thôi.”
Lại sau đó, Dương Sóc cũng trầm mặc theo.
Thật lâu, vẫn là Cố Diễm mở miệng trước, “Tình huống bọn người Chu Châu thế nào?”
“Tình huống Chu Châu không tốt, Phi Tuyết vẫn luôn nghĩ biện pháp.” Chẳng qua, cũng không có biện pháp gì có thể hy vọng.
Cố Diễm hít vào một hơi thật sâu, “Em biết, Dương Sóc, còn anh?”
Hai chữ cuối cùng, Cố Diễm hỏi nhẹ vô cùng.
Nghe vậy, Dương Sóc cười ha ha, “Tôi? Tôi cũng không tệ lắm…” Nói xong, cũng không biết nên nói gì nữa, vì vậy thở sâu hít vào một hơi, thản nhiên nói: “Vậy cậu làm việc đi, tôi đi trước.”
Dứt lời, Dương Sóc xoay người, sau một khắc, hắn bị ôm lấy. Đương nhiên, là Cố Diễm…
Dương Sóc dừng một chút, cái ôm của Cố Diễm có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-cong-trung-sinh-chi-mat-the-truyen-ky/2110189/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.