Bó bột xong đưa ông nội về nhà, bọn họ cũng phải rời đi.
Ông nội ngồi trong sân vung quạt: "Cần cù học tập, tiến tới tương lai!"
Từ nhà ông nội về đến trường, trời đã tối mịt.
Trên xe Lê Dương luôn ngủ, điện thoại cũng tắt âm, không thấy tin nhắn và cuộc gọi nhỡ.
Chờ về Thành Nghi, cậu mới phát hiện điện thoại của mình sắp bị Tô Ngang làm cho nổ tung.
Cậu nhíu mày, lập tức gọi lại.
"A lô......"
Tô Ngang rống lên: "Anh Lê về Thành Nghi chưa? Mau đến bệnh viện XX, Mập xảy ra chuyện rồi!"
Cúp điện thoại, Lê Dương nhíu mày nói với Thiệu Nhất: "Mập xảy ra chuyện, đang ở bệnh viện, em đi xem."
Thiệu Nhất đưa áo khoác cho cậu, vỗ đầu cậu, "Đừng nóng vội."
Lúc Lê Dương đến, Bạn Mập ngồi ở phòng bệnh thường, chân và cánh tay đều quấn băng vải, bác sĩ đang bôi thuốc lên mặt cho bạn, thế nhưng bạn rất kiên cường, không rên tiếng nào.
Phó Hiểu ngồi ghế bên cạnh, cúi đầu không rõ biểu cảm.
Bạn Mập thấy Lê Dương tới, cất tiếng chào: "...... Anh Lê."
Lê Dương đi qua xem tình huống của bạn, có vẻ không mấy nghiêm trọng, chỉ là vết thương do xô xát, nhìn sang Phó Hiểu nắm tay áo im thin thít ngồi bên...... Hẳn lại ra tay vì tình yêu nữa rồi.
Tô Ngang đóng viện phí quay về, nhìn thấy Lê Dương liền thở phào nhẹ nhõm, "Mày cũng tới rồi, gọi mày cả một ngày."
Lê Dương tỏ vẻ lạnh nhạt: "Tao nhìn đống gọi nhỡ của mày còn tưởng sẽ nhìn thấy nó trong ICU đấy."
Cậu liếc sang Bạn Mập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-sua-vi-em/807409/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.