“Alo? Dương Dương, giờ con có rảnh không?”
“Có.”
“Vậy con ra đi, mẹ đang đứng trước cổng trường rồi.”
“Vâng.”
Lê Dương cúp điện thoại, phát hiện Thiệu Nhất đang nhìn mình.
“…… Trên mặt em có gì à?”
Thiệu Nhất mỉm cười, “Không có.”
“Đi trước đây.” Lê Dương vuốt lông Mao Đản, nghĩ nghĩ lại giải thích một câu, “Mẹ em gọi em đi ăn cơm.”
“Ừm.” Thiệu Nhất cũng sờ sờ Mao Đản, “Mang theo quả táo không?”
Lê Dương do dự một chút, cuối cùng cầm một quả.
Cậu ra khỏi tiệm trà sữa liền trông thấy xe của mẹ đang đậu trước cổng trường.
Trần Uyển cứ ngóng mãi trong cổng, đột nhiên trên cửa sổ ghế phụ có người gõ gõ.
Bà xoay đầu nhìn, là Lê Dương.
Trần Uyển mở cửa xe để Lê Dương ngồi vào.
“Con không ở trường à?” Chờ Lê Dương thắt xong dây an toàn, bà khởi động xe chạy về hướng nhà hàng đã đặt sẵn.
“Ở ngay đối diện.”
“Vậy sao.”
Trần Uyển gật đầu, siết chặt tay lái.
Bà thật sự không biết phải nói chuyện phiếm với con thế nào, sợ nói không đúng chủ đề, lại sợ nói sai lời khiến không khí càng xấu hổ.
“Khi bé con thích ăn hải sản, hôm nay mẹ con mình đi ăn một bữa hải sản thật lớn, có được không?”
Lê Dương nhìn cảnh vật vụt qua ngoài cửa sổ, “Vâng.”
“Hồi ấy ngày nào con cũng đòi ăn mực nướng, dỗ sao cũng không chịu nghe.” Trên mặt Trần Uyển có ý cười nhàn nhạt, chỉ có nói về Lê Dương ngày bé, bà mới có thể nói nhiều một chút.
“Vâng, con không nhớ lắm.” Lê Dương rũ mắt, cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-sua-vi-em/807450/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.