"Vậy thì chắc là anh chẳng kiếm được mấy manh mối đâu. Hoạt động nhóm tiếp theo, chị vốn định đi với anh, nhưng thôi bỏ qua nhé."
"Không…"
"Aaaa cứu tôi với, Dịch Châu cứu em!!"
Một con lừa trắng bất ngờ xông ra, nhảy thẳng vào người Giang Dịch Châu.
Anh ấy tránh không kịp, cằm bị đụng đau điếng.
Tôi cau mày: "Lừa ở đâu ra mà đâm đầu lung tung thế này?"
Không khí im ắng vài giây, có người yếu ớt lên tiếng phản bác.
"Người ta là thỏ con má ôiiiii!"
À, thì ra là Cố Phi Phi, hóa ra cái tai trên áo cô ấy không phải tai lừa mà là tai thỏ.
"Người~ta~là~thỏ~con~mà~"
Tôi kéo Cố Phi Phi ra, rúc vào lòng Giang Dịch Châu: "Em trai, chị cũng sợ quá, có thể bảo vệ chị không?"
"Anh bảo vệ chị, chị sẽ thưởng anh một nụ hôn thơm nhé."
Tôi vòng tay ôm lấy anh, nhẹ nhàng hôn vào cổ anh.
Ngôi nhà ma tối om.
Nhưng tôi vẫn lờ mờ thấy mặt Giang Dịch Châu đỏ bừng đến tận tai.
"Chị ơi, Anh nóng quá."
Xong rồi, quên mất tên này bị hôn một cái là như uống xuân dược vậy.
Tôi dùng tay quạt cho anh, nhưng chẳng may vỗ vào mặt anh một cái.
Anh nhìn tôi ngờ vực.
"Xin lỗi, lỡ tay, tỉnh táo chưa?"
Giang Dịch Châu ngây ra lắc đầu: "Chưa, trừ khi chị hôn anh thêm cái nữa."
"Không được đâu," Cố Phi Phi cuống đến muốn lao lên, "hai người không phải bạn bè sao?"
"Bạn bè thân thiết hôn một cái thì sao?"
"Liên quan gì đến cô?"
Tôi và Giang Dịch Châu đồng thanh nói.
Cố Phi Phi muốn chen vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-xanh-dich-thuc/2742018/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.