Phạm vi Thiên kiếp của hắn có bán kính vượt qua ngàn dặm, chu vi gần bảy ngàn dặm, cuối cùng khiến cho giấc mơ phi thăng của của luyện khí sĩ biến thành ác mộng.Hắn cũng trở thành người phi thăng cuối cùng.Sau hắn, không ai có thể phi thăng.Bởi vì tất cả mọi người đều không thể tu luyện tới cấp độ như hắn, càng không thể vượt qua hắn, đương nhiên cũng không thể vượt qua Thiên kiếp.Tương tự, người này phi thăng vào bốn mươi tám ngàn năm trước, khiến cho luyện khí sĩ dần dần xuống dốc.Hứa Ứng dần dần hiểu được tình cảnh từ bốn ngàn tám trăm năm trước đến giờ.
Y nói với Ngoan Thất và quả chuông: “Sau khi người phi thăng cuối cùng phi thăng, luyện khí sĩ đứng đầu trong thời đại kia liên tiếp ngã xuống dưới Thiên kiếp siêu cấp, chuyện này khiến cho truyền thừa của những chí cường giả bị thất truyền, dần dần đi vào thời đại mạt pháp.”Y nói rất nhẹ nhàng, thuật lại suy đoán của mình, không chỉ thu hút sự chú ý của Ngoan Thất mà còn khiến Khương Tề chú ý tới, thậm chí quên cả đau đớn.“Giới luyện khí sĩ cùng đường mạt lộ, tìm kiếm đủ thứ đường tắt để phi thăng, nhưng đều chấm dứt bằng thất bại.
Mà trong đó, bao gồm cả phát hiện ra Bỉ Ngạn.” Hứa Ứng nói.Khương Tề không nhịn được há hốc miệng, định ngắt lời y, phản bác y, nói cho y biết kế hoạch phi thăng Bỉ Ngạn không phải thất bại.Nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, sắc mặt hắn lại ảm đạm.Phi thăng Bỉ Ngạn không phải trường sinh thật sự, thực ra vẫn là thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trach-nhat-phi-thang/342745/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.