Hứa Ứng mang theo Ngô Câu và quả chuông rời khỏi địa điểm ẩn hóa của na tiên này, đứng trên mặt sông.
Ngoan Thất cũng trườn từ trong địa điểm ẩn hóa ra.Trong địa điểm ẩn hóa vang lên từng tiếng chém giết, thần thông và na thuật va chạm, có thể đoán được là đám người Thôi gia giao chiến với vị lão thần tiên hiền lành kia.Hứa Ứng không buồn để ý.Thời buổi loạn lạc, thế gia thế phiệt vẫn sống rất thoải mái, Hứa Ứng cũng không thể ảnh hưởng nhiều tới thế gia.
Chỉ có người bình thường khó mà sống sót trong loạn thế, chính như câu nói, hưng thì bách tính khổ, vong cũng bách tính khổ.Ngoan Thất chở Hứa Ứng, đi dọc theo sông Mịch La tới hạ du.Hai năm qua, Hứa Ứng tìm kiếm địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của na tiên ở khắp nơi, tìm được công pháp tu luyện của Ngọc Trì và Ngọc Kinh, lại suy tính thêm, có thể luyện hóa tiên được chứa trong hai đại bí tàng này.“Chẳng có na tiên nào còn sống cả!” Hứa Ứng phun ra một ngụm trọc khí.Hệt như Chu Tề Vân, y không tìm được bất cứ na tiên nào còn sống!Y không chỉ muốn tìm được truyền thừa hoàn chỉnh của lục bí mà còn muốn tìm được một vị na tiên chân chính, xem xem rốt cuộc na pháp chân chính là cái gì!Chu Tề Vân tìm hơn tám mươi năm, tìm được mười bảy địa điểm ẩn hóa của na tiên, nhưng không tìm được một người sống.Bây giờ y mới bỏ ra có hai năm, tìm được chín địa điểm ẩn hóa, tốc độ nhanh hơn Chu Tề Vân rất nhiều.
Chẳng qua y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trach-nhat-phi-thang/342787/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.