Cuối cùng thôn dân ở dốc Mã Đầu cũng bình tĩnh lại, từng người ngoan ngoãn đứng đó, không dám nhúc nhích, cho dù là thần linh Hà bá cưới mười mấy thê tử cũng run lẩy bẩy, không dám thở mạnh một tiếng.Ngoan Thất hỏi xong, thầm mừng rỡ, cười nói: “Quả nhiên A Ứng ở đây!”Quả chuông và Trúc Thiền Thiền đều lo lắng, quả chuông nói: “Mấy người này còn nói A Ứng đã sinh sống ở đây bảy năm, có thể thấy đám người Bắc Thần Tử đã bóp méo trí nhớ của họ.
Trí nhớ của bọn họ đã bị thay đổi, có lẽ trí nhớ của A Ứng cũng bị thay đổi.”Ngoan Thất nói: “Thay lại là được!”Trúc Thiền Thiền lắc đầu: “Rất khó! Cho dù có thay lại thì cũng là trí nhớ giả tạo, trừ phi mở phong ấn.
Như phong ấn của Hứa Ứng...”Cô khẽ nhíu mày.Mấy ngày nay cô đi theo quả chuông và Ngoan Thất hối hả ngược xuôi, dần dần hiểu được đôi chút về thân thể Hứa Ứng, đoán được trí nhớ của bị người khác phong ấn, nhưng thời gian phong ấn cực kỳ xa xưa, số lần phong ấn cũng nhiều tới mức khó lòng tưởng tượng.Sau mỗi lần phong ấn, đối với Hứa Ứng đều là một cuộc sống mới, sống một kiếp khác.Muốn mở phong ấn cỡ này cần phải bắt được ba người Bắc Thần Tử trước đã, chỉ e độ khó cao tới mức không cách nào tưởng tượng!Hơn nữa cho dù bắt được ba người Bắc Thần Tử thì đã sao? Ba người Bắc Thần Tử chẳng qua chỉ là chó canh cửa mà thôi, sau lưng còn có nhân vật càng đáng sợ.Những kẻ này là ai?Trúc Thiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trach-nhat-phi-thang/342827/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.