Editor: Vipnd2003
Bởi vì một vài nguyên nhân, lời cuối sách viết vô cùng rời rạc hơn nữa ngắn, trước xin báo cáo một chút với mọi người.
1, “Mệnh lý hữu thì chung tu hữu, mệnh lý vô thì mạc cưỡng cầu” (có ý rằng, khi điều gì đó đã được sắp đặt sẵn thì nó sẽ đến đúng thời điểm, còn nếu điều gì không được sắp đặt trước rồi thì không ai có thể làm nó xảy ra, vậy cần gì phải cố sức để thay đổi nó?),là thứ mà truyện Trạch Thiên Ký này muốn nhắc tới.
Câu chuyện này ban đầu chuẩn bị tả chân long chân phượng chân nhân, nhưng bởi vì lo lắng Thu Sơn Quân viết quá tốt, cho nên một mực giảm phần diễn của hắn.
Đồng thời câu chuyện này cũng nói chính là một chữ “Ly”, bất kể là Ly cung hay là Ly sơn.
Câu chuyện này dĩ nhiên cũng là câu chuyện cám ơn ngươi không khách khí, nhưng cuối cùng mười mấy chương ta do dự thời gian rất lâu vẫn đem sáu chữ này ẩn đi rồi, bởi vì không muốn tăng thêm biệt ly thêm nữa.
2, Tại sao muốn viết thiếu niên chuyện xưa? Bởi vì ta dần dần già rồi, mất đi nhiệt huyết rồi, rất sợ giống như trong sách viết rất nhiều lần dạng kia, biến thành cá chép mập ú dần dần lặn xuống nước bùn, muốn nhắc nhở chính mình, không thể hủ hủ, không thể sợ, cho dù không dám chiến đấu, trầm mặc cũng là một loại thái độ.
Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung nói chuyện, trong chiến tranh cùng Ma tộc hắn nguyện ý trả giá bằng sinh mệnh, nhưng không nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trach-thien-ki-ttv/1126081/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.