Trong đình viện, không gian an tĩnh, không khí trầm thấp, người phá vỡ hết thảy chính là Trần Trường Sinh.
Hắn đi tới trong nhà, nhìn non nửa chén trà chan canh Đường Tam Thập Lục ăn còn dư lại, chẳng biết tại sao, bỗng nhiên rất tức giận , nếu lúc bình thường, hắn đại khái sẽ chính mình đi rửa chén, lại đem bàn cẩn thận lau hai lần, nhưng hắn lúc này không có tâm tư, nói với mọi người: "Ta muốn đi ngủ."
Nói xong câu đó, hắn xoay người đi vào chính phòng, tìm được một cái giường, phủ chăn lên trên mặt mình.
Mấy người còn lại đang đắm chìm trong cảm xúc phức tạp mà sầu não, thấy hắn thật sự đi ngủ, không khỏi có chút kinh ngạc, Quan Phi Bạch khẽ nhíu mày, không vui nói: "Đúng là một kẻ máu lạnh."
Cẩu Hàn Thực lắc đầu ý bảo hắn đừng nói gì cả.
Đường Tam Thập Lục cười lạnh nói: "Ngươi chính là một kẻ vũ phu tranh cường háo thắng, cùng lão gia hỏa dưới lương đình kia có gì khác chứ?"
Lúc này Chiết Tụ bỗng nhiên nói: "Máu lạnh cũng tốt."
Mọi người nghe vậy giật mình, ngay cả Đường Tam Thập Lục cũng cảm thấy nói thế quá mức khiên cưỡng.
"Máu lạnh mới có thể không dễ nổi nóng, càng không dễ nổi điên."
Chiết Tụ mặt không chút thay đổi giải thích một câu, sau đó xoay người vào trong phòng, tìm được một cái chăn khác, nằm dài trên giường bắt đầu ngủ.
Đường Tam Thập Lục bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, đi theo vào trong nhà, nói: "Ta nói tổng cộng có mấy chiếc chăn đó? Các ngươi sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trach-thien-ki-ttv/1127481/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.