Bạch Tung Nhạc chở con gái đi tới cửa lớn của Diêm Thị.
“Vân Yên, cha.. ... chỉ đưa con đến đây.” Ánh mắt của hắn nhanh chóng tránh né ánh mắt tinh khiết của con gái, không dám đối mặt nhìn cô.
“Được!” Cô dũng cảm nói.
“Vân Yên, cha hy vọng con cố gắng hết sức làm theo lời của Thiên Phạm, nếu không công ty của cha sẽ.... nguy hiểm.” Bạch Tung Nhạc tha thiết dặn dò.
“Con hiểu rồi.” Vân Yên nhu thuận nói lời tạm biệt với cha sau đó xuống xe.
Bạch Tung Nhạc nhìn con gái rời đi, trong lòng tuy lo lắng không thôi, cũng chỉ có thể không nói gì thở dài.
*****
Ôm trong ngực một khoảng bất an, Vân Yên đè xuống ấn chuông cửa Diêm trạch.
Không lâu, một người làm tới mở cửa cho Vân Yên, đồng thời nói với cô: “ Tiên sinh ở thư phòng, là gian phòng cuối cùng ở bên phải, tiên sinh mời cô trực tiếp đi thẳng vào.”
Vân Yên căn cứ theo lời lời chỉ dẫn của người làm, đi tới cửa thư phòng.
“Cốc, cốc!”
“Vào đi!” Một đạo âm thanh âm trầm thấp từ bên trong thư phòng truyền ra.
Vân Yên đẩy cửa đi vào, đối diện với cô chính là một bóng lưng cao lớn, rắn chắc, tràn đầy vẻ nam tính.
Hắn đứng ở bên cửa sổ, phủ một thân quần áo đen, đón ánh mặt trời chói mắt, u ám cùng tươi sáng tương phản, cô không khỏi nhìn xuất thần.
Diêm Thiên Phạm bỗng xoay người đối mặt với cô, không nói lời nào mà chỉ ném cho cô một cái liếc mắt khinh miệt.
Vân Yên nén xuống cảm giác tim đập nhanh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-cam-tho-ngay/505961/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.